Du ký cùng Trần Đặng Đăng Khoa | Tập 2: Trong Balo của kẻ đi không plan – Dao phá kính, con rùa nhỏ và câu chuyện lưu lạc

Jul 15, 2025 | ĐỜI SỐNG

“Trong balo của mình không có gì đắt tiền, nhưng món nào cũng có kỷ niệm. Không mang để sống sót, mà để sống thật.”

Nếu trong Tập 1 là hành trình băng qua 7 châu lục bằng chiếc xe van nhỏ, thì Tập 2 của loạt Podcast GoNChill là lúc Trần Đặng Đăng Khoa mở chiếc balo của mình – thứ đã theo anh qua gần 100.000km. Không phải để khoe hành trang, mà là để kể lại những lát cắt của cuộc sống đơn giản nhưng đầy sâu sắc.

AD 4nXdMTf7zV9PG6zaHpmhU XpyrogMKYSjUTW2Bf9TeX9lBdQ0gSG2MULysOglBUd7XAgQdSp 0j4wq3Nn6TcRjMXz eE2L pu0hplCxkLjJz9VWmw4Qlt4 475 rqNC 0h5fftDWC?key=tskDWtrHVeNzDTIjwckBfw

Một chiếc balo – nhiều câu chuyện

Người ta hay tưởng rằng đi xa thì phải mang thật nhiều thứ. Nhưng Khoa thì ngược lại – càng đi lâu, anh càng bỏ bớt. Thứ còn lại trong balo không hẳn là thứ thiết yếu, mà là thứ… không nỡ rời.

Mình từng mang rất nhiều thứ – tripod, flycam, nồi niêu, thuốc men, áo ấm các kiểu. Nhưng càng đi, càng thấy mấy món nặng nhất là những thứ mình không dùng tới. Giờ thì chỉ giữ lại những món vừa đủ dùng, vừa đủ nhớ. Khoa chia sẻ trong tập Podcast GoNChill.

Trong podcast, Khoa lần lượt lôi ra từng vật: một con dao phá kính, một chai nước giữ nhiệt đã tróc sơn, một con rùa bằng đá, một chiếc móc khóa từ Iceland, vài món đồ sơ cứu. Nhỏ thôi, nhưng món nào cũng có câu chuyện riêng.

Khoa chia sẻ rằng việc giảm bớt đồ đạc không chỉ để nhẹ gánh, mà để học cách sống đơn giản – không phụ thuộc vào vật chất. Trên Facebook cá nhân, anh từng ví balo như “bản đồ tâm trí”, nơi những gì còn lại không phải là vật dụng, mà là dấu tích của trải nghiệm.

Nhiều món đồ trong balo của anh không được thiết kế để đi phượt. Có món mua ở chợ địa phương, có món được tặng bởi người lạ, có món từng định vứt đi nhưng lại giữ vì một lý do rất cá nhân – như cuốn sổ tay cũ có nét chữ nguệch ngoạc từ những ngày đầu hành trình.

Balo của mình không tối ưu về chức năng. Nhưng nó phản ánh đúng con người mình: nhiều khi lộn xộn, nhưng luôn có thứ đáng để giữ lại.” Lối đi của Khoa không có lộ trình sẵn, và chiếc balo cũng vậy – không tối giản vì trào lưu, mà vì đó là cách anh chọn để sống nhẹ hơn, tự do hơn, và thật hơn với chính mình.

AD 4nXeK3aAPDaiu0FSBxAiMjheeeiVmU8rJfsvWHbRrl uu9cfSyqoNIlKpEqbFOUoziZLxD040 9KEAphMECOfNNdYONQ6SKfIAK6Yu s14PFgmwEMlKPMrsKodvGivgxr5fjVwMs MA?key=tskDWtrHVeNzDTIjwckBfw

Con rùa bằng đá và món quà không tên

Trong số đó, có một con rùa nhỏ bằng đá được một bé gái người thổ dân tặng cho Khoa tại một bản làng xa ở Peru. Không có lời nhắn, không ai biết tên bé – chỉ là một khoảnh khắc bất ngờ giữa đường đi.

Mình đang dừng xe, thì bé gái chạy lại đưa con rùa rồi bỏ đi. Mình mang nó theo suốt từ đó đến giờ – như một lời nhắc về sự tử tế không cần điều kiện.” Khoa nói kể từ đó, rùa trở thành biểu tượng nhỏ trong balo của anh – vừa chậm rãi, vừa bền bỉ, và luôn đi tiếp.

Khoa từng chia sẻ thêm trên trang cá nhân rằng, chính con rùa ấy đã trở thành vật giữ tinh thần mỗi khi anh cảm thấy lạc lõng trên đường. Không quá quan trọng về vật chất, không có chức năng rõ ràng, nhưng lại mang theo ý nghĩa bền vững: sự tử tế vô danh, sự trao đi không chờ hồi đáp, và sức mạnh của những khoảnh khắc bất ngờ. 

Rùa không nhanh, không to, nhưng đi tới đâu cũng để lại dấu vết. Và mình cũng mong sống như thế – âm thầm nhưng có giá trị.” Khoa chia sẻ.

Sau này, ở mỗi nơi đến, Khoa đều có thói quen tìm những món nhỏ như rùa – không nhất thiết phải mua, có thể chỉ là hòn đá, một cành cây khô đẹp, hay món quà vặt từ người bản xứ. Những vật nhỏ ấy, theo anh, lưu giữ được nhiều hơn cả ảnh chụp hay video – vì chúng mang theo cảm xúc và ký ức chân thật nhất.

Con dao phá kính và sự chuẩn bị cho điều không mong đợi

Một trong những vật không ai ngờ tới lại là… một con dao phá kính ô tô.

Khoa kể lại trong Podcast GoNChill: Cái này mình mua sau một lần kẹt cửa xe bên Nam Phi. Không có gì xảy ra, nhưng từ đó mình luôn thủ sẵn – như một cách để tự bảo vệ mình khi ở một mình giữa nơi lạ.

Dao phá kính mà Khoa dùng là dòng dụng cụ sinh tồn nhỏ gọn được giới phượt thủ ưa chuộng. Nó có thể dùng để cắt dây an toàn, mở nắp, cạy bánh, gọt thức ăn – như một chiếc hộp đa năng bỏ túi. Không phải để chiến đấu, mà là để… sẵn sàng sống.

Khoa chia sẻ rằng nhiều người hay mang theo vật dụng để “phòng khi cần thiết” nhưng ít ai thực sự kiểm tra lại xem mình có biết cách dùng hay không. Với anh, không chỉ là mang theo dao, mà còn là học cách sử dụng nó an toàn, kiểm tra định kỳ và đặt ở vị trí dễ rút nhất khi khẩn cấp.

Khoa kể: “Có lần mình gặp tai nạn giao thông nhẹ ở Ecuador, xe bị lật nghiêng. Không bị thương, nhưng cửa không mở được. May mà vẫn thủ cây dao – lúc đó mới thấy, có sẵn một món nhỏ có thể đổi lấy vài phút quý giá.”

Từ sau sự cố đó, Khoa luôn giữ một số món đồ nhỏ nhưng chiến lược trong balo hoặc trong xe: dao phá kính, dây rút đa năng, đèn pin sạc tay, còi cứu hộ. Không phải vì lo sợ, mà vì anh hiểu – càng tự do, càng cần có trách nhiệm với chính mình.

Balo kiểu sống – sống kiểu tối giản

Theo Khoa chia sẻ, chiếc balo – về cơ bản – không phải là một vật chứa. Nó là một chọn lọc. Đi lâu ngày, mình mới hiểu là: mình có thể sống mà không cần nhiều thứ. Nhưng nếu chọn giữ lại thứ gì – hãy giữ vì mình muốn, không phải vì sợ thiếu.

Lối sống tối giản ấy cũng là điều Khoa nhấn mạnh trong hành trình của mình: bỏ bớt đồ, nhưng giữ lại trải nghiệm. Bỏ bớt plan, nhưng giữ lại cảm xúc thật. Đó cũng là thứ khiến anh có thể sống nhiều ngày ở những nơi không có điện, không có wifi – nhưng vẫn cảm thấy đủ đầy.

Theo anh thìCái thiếu nhất không phải là đồ vật. Mà là thời gian ở yên một chỗ, và cảm nhận mọi thứ kỹ hơn. 

Có lần ở vùng núi Bolivia, Khoa kể rằng anh sống gần một tuần không có sóng điện thoại, không kết nối mạng. Ban đầu là khó chịu – rồi thấy… nhẹ hẳn. Anh bắt đầu nghe rõ tiếng gió, tiếng nước chảy, và những âm thanh tưởng như rất xa mà thật ra đang ở ngay cạnh mình.

Tối giản không phải là bỏ hết – mà là giữ lại đúng cái làm mình thấy đủ.” Khoa cũng thừa nhận rằng sống kiểu này không phải ai cũng hợp – nhưng với anh, nó là cách để tránh bị cuốn vào vòng xoáy ‘càng đi càng sắm’, ‘càng sống càng lỉnh kỉnh’. 

Chiếc balo gọn nhẹ cũng giúp anh di chuyển linh hoạt hơn, không lệ thuộc vào dịch vụ, và đủ không gian cho những thứ quan trọng: như một cuốn sổ tay, vài tấm bưu thiếp chưa gửi, hoặc một vật kỷ niệm nhặt được bên lề đường.

AD 4nXeHMWcFwa3ZYNmrKBYeQ5ZSJYhafSWSf5q173B4J X3M7W7RMSLzhVM8ABTgzHEiMBNeYBS0V8 6Y24t5j6bJUPLTnpRL0ULbkQA2m0zh oRzBWn2jzBUVw8SOL6SLjKIIOF55QWA?key=tskDWtrHVeNzDTIjwckBfw

Không plan – không có nghĩa là không chuẩn bị

Tuy nói là “đi không plan”, nhưng Khoa chưa bao giờ đánh cược với sự cẩu thả. Trong balo luôn có bộ sơ cứu cá nhân, giấy tờ photo, dây thừng nhỏ, ziplock, sổ tay và một ít tiền mặt lẻ.

Có thể không biết mình sẽ ở đâu ngày mai, nhưng mình luôn biết trong balo có gì, và mình đủ để xoay xở với mọi thứ. Khoa chia sẻ kinh nghiệm ‘xê dịch’ của bản thân.

Không lập kế hoạch không có nghĩa là bỏ mặc bản thân. Khoa cho rằng, việc chuẩn bị kỹ là để dành chỗ cho sự linh hoạt. Nhờ chuẩn bị kỹ những thứ cơ bản, anh có thể linh động thay đổi hành trình mà không bị động.

Trong một số chia sẻ trên mạng xã hội, Khoa từng kể việc phải xin ngủ lại ở đồn cảnh sát địa phương vì đến làng quá khuya, hay chuyện cần xuất trình giấy tờ gấp ở biên giới nhưng không có mạng để mở email. Những tình huống đó, anh vượt qua được vì luôn mang sẵn bản sao giấy tờ, ít tiền mặt dự phòng và viết tay địa chỉ người liên lạc.

Nếu mình không tự lo cho mình, thì không ai lo giúp được. Nhưng nếu chuẩn bị tốt, thế giới này cũng không đến mức quá khắt khe đâu. Khoa đúc kết.

Bởi vì, như Khoa nói, “balo không chỉ là cái để đựng – nó là cách mình chọn để sống.”

Còn bạn, nếu chỉ được mang 5 món vào balo cho hành trình dài – bạn sẽ chọn gì?

📌 Nghe lại tập podcast này để khám phá từng món đồ nhỏ mà một phượt thủ nổi tiếng như Trần Đặng Đăng Khoa mang theo bên mình.

Tập 3 trong series Du ký cùng Trần Đặng Đăng Khoa sẽ bật mí nơi lý tưởng để sống “Nếu chỉ có 7 ngày ở Trái đất”. Và đón chờ những chia sẻ độc quyền của Trần Đặng Đăng Khoa tại Podcast GoNChill.

Nội dung bài viết:

https://gonchill.vn/du-ky-cung-tran-dang-dang-khoa-tap-2-trong-balo-cua-ke-di-khong-plan-dao-pha-kinh-con-rua-nho-va-cau-chuyen-luu-lac/

TAGS:

BÀI NỔI BẬT:

“Không gì là không thể!”

H’Hen Niê “không gì là không thể” đã gói gọn cả hành trình vươn lên thoát khỏi giới hạn của cuộc sống trong hai câu nói truyền cảm hứng vô cùng mạnh mẽ và tạo nên sức lan tỏa lớn quyến rũ người hâm mộ trên toàn thế giới tại Vòng chung kết Hoa hậu Hoàn Vũ 2018.

Read more

Ngô Trần Hải An: “Mỗi người cần phải thử tất cả những gì mà mình thích vì khi còn trẻ chúng ta có rất nhiều cơ hội để sửa sai”

MAGAZINENgô Trần Hải An còn được nhắc đến với tên gọi travel blogger “Quỷ Cốc Tử”, anh sở hữu một “gia tài” đồ sộ với hành trình khám phá hơn 40 quốc gia, gặp mặt tổng thống Nga, Mỹ, Canada, Đức giáo hoàng… và nhiều người nổi tiếng trên thế giới.Chỉ riêng trong năm...

Giám đốc phát triển toàn cầu của Haravan – Tony Hà: “Nếu muốn thăng tiến nhanh cần cất ngay điều khiển TV vào tủ, tắt màn hình điện thoại, và cầm một cuốn sách vĩ đại lên đọc”

Tạo được sức ảnh hưởng lớn đối với những người yêu thích lĩnh vực Digital Marketing, Tony Hà vận dụng lợi thế kiến thức từ nền tảng digital và mạng xã hội để mở rộng thương hiệu và ngày một được giới chuyên môn cũng như những bạn trẻ đón nhận như một người ảnh hưởng trong lĩnh vực năng động này.

Read more
10 công ty khởi nghiệp công nghệ bước vào chung kết “Thử thách đổi mới sáng tạo Qualcomm Việt Nam 2025”

10 công ty khởi nghiệp công nghệ bước vào chung kết “Thử thách đổi mới sáng tạo Qualcomm Việt Nam 2025”

10 công ty đổi mới sáng tạo Việt Nam sẽ bước vào chương trình ươm tạo 6 tháng và có cơ hội nhận tổng giải thưởng tiền mặt trị giá 225.000 USD. Thử thách đổi mới sáng tạo Qualcomm Việt Nam 2025 Hôm 12/3, Qualcomm Technologies Inc., công ty con của tập đoàn Qualcomm,...

read more